First topic message reminder :Mấy ngày nay có vẻ tui đã đỡ hơn thì phải.....
nói sao nhỉ. vẫn cứ cảm giác bùn bùn đó. vẫn có lắm lúc nhớ cực kì đến nỗi tui đã cất lun cái sim từng xài chung để khỏi phải gọi điện cho ng đó khi nhớ wa và k kiềm dc mình. vẫn cứ cảm giác ...đau tim khi thấy cái nick đó online để roy lại thấy cái avarta của nhỏ khác trên cái nick đó. nh kỉ niệm , nh hình ảnh về Chợ gạo, về Tiền Giang cứ lun ở trong tâm trí, mún thoát ra mà vẫn chưa dc. thật. chưa bao h tui thấy mình fai ...gồng mình như lúc này. có thể nói như vậy.
tui bít thời gian roy sẽ giúp tui quên dc. nh ngày wa tui cũng đã cố gắng.cố gắng đến lớp thì nói cười thật zui, nén nỗi bùn vào bên trong.làm zị thật chẳng dễ chịu chút nào.lòng thì nặng trĩu mà vẫn fai cố tỏ ra như k.gượng ép thật đúng k? nhưng tui fat hiện đó là 1 cách tốt. ít ra nó cũng jup tui tạm quên nỗi bùn dc 1 lát.
có 1 ông anh từng khuyên tui : hãy bít tìm niềm vui trong nh nỗi bùn. và cũng có 1 diễn viên đã từng nói: cười lên roy mọi chuyện sẽ wa. uh. cố mỉm cười nào. cười để thấy đời cũng k đến nỗi quá tệ.
P/s: mọi ngừ có thấy cái avarta của tui dễ xương hog? cừ lên cái cho zui nào! hehe.